Sự kiêu ngạo là cảm giác vượt trội mà một cá nhân phát triển trong mối quan hệ với người khác , dựa trên niềm tin sai lầm rằng mình xứng đáng nhận được những đặc quyền hoặc nhượng bộ lớn hơn những người còn lại. Như vậy, ‘kiêu ngạo’ là một lỗ hổng của nhân vật bao gồm sự kiêu căng, tự phụ…
Đối với tâm lý học, sự kiêu ngạo nảy sinh là kết quả của nhu cầu nuôi dưỡng hoặc bảo vệ một cái tôi mong manh. Theo cách này, nó hoạt động như một cơ chế bồi thường, trong đó người kiêu ngạo cải trang sự thiếu tự trọng vượt trội của họ.
Về phương diện lịch sử, kiêu ngạo ở đây không còn chỉ là cảm giác thấy tốt về bản thân mình, mà còn là việc tin rằng mình tốt hơn những người khác, rằng bạn xứng đáng với những thứ mà bạn không thật sự xứng đáng, nhu cầu và ham muốn của cá nhân bạn quan trọng hơn của những người khác.
Kiêu ngạo không chỉ là cảm giác như bạn vừa hoàn thành một việc gì đó, mà nó còn có nghĩa rằng bạn tin rằng mình là cái rốn của vũ trụ và đứng trên cả các quy tắc hành xử hay quy luật đạo đức thông thường. Kiêu ngạo trong trường hợp này được xem là tội lớn nhất trong Thất đại tội bởi vì nó là nguồn cơn dẫn đến những tội lỗi khác.
Khi một người bắt đầu nghĩ rằng họ tốt hơn những người khác, rằng họ xứng đáng có được những gì mà họ muốn, và ham muốn của họ quan trọng hơn phúc lợi của những người khác, họ ngừng đối xử với mọi người theo cách mà họ muốn và bắt đầu đối xử với mọi người xung quanh như những đối tượng đơn thuần là để khai thác lợi ích cá nhân họ:
Dục vọng: Một người tin rằng họ tốt hơn những người khác và họ xứng đáng có được tất cả những thứ mà họ thèm khát sẽ nhìn những người mà họ bị hấp dẫn tình dục đơn thuần là những vật thể để thỏa mãn tình dục cho họ và sẽ đối xử với những người này như thế.
Tham lam: Một người tin rằng họ tốt hơn những người khác và họ xứng đáng có được tất cả những thứ mà họ thèm khát sẽ chiếm hữu nhiều hơn những gì họ cần và tích trữ chúng, từ đó cướp đoạt từ những người khác.
Lười biếng: Một người tin rằng họ tốt hơn những người khác và họ xứng đáng có được tất cả những thứ mà họ thèm khát sẽ cho rằng họ không cần phải làm việc vì họ thượng đẳng hơn mọi người khác và những người khá có thể làm mọi việc cho họ.
Phẫn nộ: Một người tin rằng họ tốt hơn những người khác và họ xứng đáng có được tất cả những thứ mà họ thèm khát sẽ trở nên tức giận khi họ không đạt được cái mà họ thèm khát, bởi vì họ tin rằng họ xứng đáng có tất cả mọi thứ.
Đố kỵ: Một người tin rằng họ tốt hơn những người khác và họ xứng đáng có được tất cả những thứ mà họ thèm khát sẽ ganh tị những thứ mà người khác sở hữu bởi họ tin rằng họ xứng đáng có được những thứ đó và họ không chịu được khi những người khác có được những thứ mà họ không có.
Sự kiêu ngạo không nên nhầm lẫn với ý tưởng về lòng tự trọng. Có lòng tự trọng cao là lành mạnh, vì nó liên quan đến việc định giá chúng ta có của bản thân, với tình yêu bản thân.
Mặt khác, sự kiêu ngạo cho rằng một hình ảnh bị bóp méo của chính chúng ta và tạo ra một cái tôi cao để bù đắp cho sự thiếu tự trọng của chúng ta.
Chẳng hạn, sự kiêu ngạo thể hiện khi ai đó không để người khác bày tỏ ý kiến trong một cuộc họp, nhưng luôn muốn áp đặt quan điểm của họ, mặc dù họ có thể xem xét các vấn đề liên quan đến cuộc thảo luận, nhưng không thể để nhận ra.
Thật ngạo mạn khi nghĩ rằng tiền là đủ để có được những thứ chúng ta muốn trong cuộc sống này, bởi vì tiền tự nó không có giá trị so với tình yêu, tình bạn, sắc đẹp và hạnh phúc.
Kiêu ngạo, với ý nghĩa của nó trong quá khứ, là nguồn cội của tất cả mọi tội lỗi khác. Nếu bạn là người may mắn trong cuộc sống, hãy tỉnh táo để nhận rõ ranh giới giữa tự tin và kiêu ngạo.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét