Người ôm tồn Thiện niệm có thể bao dung vạn vật, cảm hóa đất trời, tan chảy cả sắt đá, mang theo năng lượng từ bi phá trừ hết thảy thập ác, hóa giải mọi ân ân oán oán nơi thế nhân.
Xưa có một cụ ông. Ông ta không chỉ giàu có mà còn rất tốt. Ông đã cảm thấy rằng mình có quá nhiều tiền và nên giúp đỡ những ai nghèo khó. Vì thế, ông đã giúp đỡ những người nghèo, những người có bệnh tật, và gặp hoàn cảnh khó khăn đang cần sự trợ giúp.
Những ai mà được ông giúp đỡ đều rất biết ơn, họ kính trọng và khâm phục ông ta. Ông đã trở nên rất nổi tiếng. Không chỉ những người ở trong quốc gia của ông khâm phục ông, mà cả những người từ các nước láng giềng. Lâu dần, tất cả những tiếng nói của họ đã đến Thiên Đình.
Một vị thần ở đây đã đem lòng ganh tị. Vị thần này nghĩ, “Tôi đã rất tốt và từ thiện khi còn ở trái đất. Những điều tốt của tôi đã đến Thiên Đình và đó là tại sao họ mang tôi lên đây. Tuy nhiên, nếu cụ già này có thể vượt trội hơn tôi, vậy thì có lẽ người đàn ông này sẽ nhận nhiều phúc lành hơn tôi.”
Vị thần này tìm một cách để ngăn cản cụ già này làm nhiều điều tốt. Ông ta đã biến thành một người bình thường và đến gặp cụ già. Ông đã nói, “Ông đã ban bố nhiều của cải cho người khác, ông không cảm thấy buồn sao? Ông làm việc thật vất vả. Tại sao ông không để lại của cải cho con cháu? Nếu ông tiếp tục làm vậy, một ngày nào đó, tất cả tiền bạc của ông đều hết cả. ”
Cụ già đã cười và nói, “Những thứ tồn tại giữa Trời và Đất là cho mọi người. Nếu tôi giữ những gì tôi có chỉ cho gia đình tôi, điều đó thật hổ thẹn. Tốt nhất là tôi để cho mọi người cùng hưởng. ”
Vị thần này lại nói, “Theo những gì tôi biết, những người mà thích ban bố cuối cùng sẽ xuống địa ngục”
Cụ già thật ngạc nhiên khi nghe vậy và ông đã nghĩ rằng chỉ những người làm việc xấu mới xuống địa ngục. Vị thần này đã gặp khó khăn để thuyết phục cụ già này, vì thế ông ta đã tạo ra một sự ảo tưởng và đã nói:
“Xem này! Tất cả những người này đang bị đau khổ ở địa ngục. Họ tất cả đã là những người tốt muốn giúp đỡ những người nghèo khó. Nếu người không tin ta, hãy tự mình đi hỏi những người đó. ”
Cụ già đã đến gặp một người và đã hỏi, “Tại sao ngươi lại ở địa ngục?”
Người đàn ông đó muốn làm vừa lòng vị Thần và đã nói, “Như những gì ông ta đã nói. Tôi đã thường giúp đỡ những người khác và tôi đã kết cục xuống địa ngục là vì vậy. ”
“Những gì đã xảy ra cho những ai mà ông đã giúp đỡ?”
“Tất cả họ cuối cùng đã lên Thiên Đình. ”
Cụ già đã nói một cách vui vẻ, “Vậy thì, đó là điều ước của tôi để cho mọi người đều hạnh phúc. Vì tôi có thể giúp nhiều người lên Thiên Đình, tôi không tiếc rằng mình là một người sẽ xuống địa ngục. Tôi thật hạnh phúc!”
Cụ già thật là chân thành khi ông đã nói thế. Sau khi vị Thần này nghe vậy, ông ta đã cảm động và thấy thật hổ thẹn. Ảo giác của địa ngục lập tức biến mất.
Ông ta đã trở lại hình ảnh thần linh của ông ta và nói: “Những gì mà tôi đã nói với ông là từ cái tâm ganh tị của tôi. Tôi đã muốn thuyết phục ông và đã tạo ra những lời nói dối đó. Thật sự, làm việc tốt sẽ được ban thưởng. Ông đã tu luyện đến một tầng thứ thật trong sạch, sáng suốt, không ích kỷ, sống vì người khác. Ông có thể từ bỏ chính sự an lành của mình và giúp đỡ những người khác tránh khỏi sự đau khổ.
Con đường tu luyện thật là dài và khó khăn. Thỉnh thoảng chúng ta nhận sự cảm ơn và kính trọng, nhưng, có khi, như là những lời dị nghị và hiểu lầm không đáng có. Chúng ta phải đối diện tất cả với một cái tâm chân thành, thiện lương, và lòng kiên nhẫn. Nếu không chúng ta sẽ mất đi lòng kiên định và trở nên chán nản.
Chỉ có từ bi khoan dung mới có thể cảm hóa được nhân tâm con người. Phật gia giảng rằng, khi Phật tính vừa xuất hiện sẽ làm chấn động mười phương thế giới, so với vàng còn sáng hơn.
Trên đời này không có chuyện gì là lạc lối không thể quay đầu lại mà cũng không có chuyện gì là sai lầm không thể sửa chữa, chỉ cần trong người đó còn có thiện lương, một khi Phật tính xuất ra thì nhất định sẽ có con đường để trở về. Và hãy luôn khắc ghi trong tâm rằng: “Người lương thiện là người hạnh phúc nhất”.
Lan Hòa biên tập
Nguồn: Chánh Kiến Net
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét