Cuộc sống cần chất lượng chứ không phải là “được chăng hay chớ”, đừng nên uổng phí thời gian cho phần còn lại của cuộc đời.
Mới sáng sớm, cô bạn cùng công ty đã gọi điện rủ tôi đi dã ngoại. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng tôi quyết định trả lời từ chối…
Chỉ thích ở một mình, có phải là “cô đơn” không?
Đã gần 10 năm nay, cuộc sống của tôi luôn trong tình trạng “cô đơn”. Cuối tuần bạn bè thường hay mời tôi đi dã ngoại, ăn uống, tiệc tùng… Nhưng tôi thường từ chối, nói chung là rất ít tham gia.
Có lẽ vì vậy mà lâu dần tôi đã hình thành thói quen ở một mình, các hoạt động tập thể tôi càng ít tham gia, bạn bè tâm đầu ý hợp để chuyện trò cũng không có mấy.
Khi bóng tối buông xuống và ánh đèn neon rực rỡ khắp nơi, đó là thời điểm để các nhóm bạn thân rủ nhau đi trà đá, hát karaoke, thưởng thức đồ ăn vặt vỉa hè…
Nhưng tôi lại thấy cuộc sống “ăn chơi hưởng lạc” chẳng hấp dẫn chút nào. Xem ra, đằng sau những buổi chơi bời tiệc tùng này là sự lạc lối và bất lực không thể làm chủ được chính mình.
Không biết từ khi nào tôi không còn muốn giao lưu với mọi người xung quanh. Tôi cảm nhận được khá rõ là, lý do khiến tôi muốn trốn thoát khỏi đám đông có mối liên hệ đan xen chồng chéo với sự phức tạp của con người và sự phù phiếm của xã hội.
Không muốn gặp rắc rối, chớ hiển lộ tài năng
“Nếu không muốn gặp rắc rối thì chớ nên thể hiện bản thân mình” — Hơn 10 năm qua tôi đã áp dụng cách này để nhìn thấu sự nghiệt ngã của thế gian và sự gay gắt lạnh lùng của con người.
Tôi đã thấy giữa người với người thường là những tranh tranh đấu đấu, so so bì bì: Nào là anh ấy giỏi giang còn bạn thì kém cỏi, cô ấy giàu sang còn bạn thì tầm thường… Nếu một ngày bạn vượt trội hơn cô ấy, thì đó không phải may mắn mà lại là vận xui đối với bạn.
Trong nhiều trường hợp, vì e sợ phiền phức nên nhiều người chọn cách hạ thấp vị trí của bản thân, không biểu hiện mình vượt trội hơn ai đó, cũng không cần phải nói hết ra những suy nghĩ trong lòng. Người ta nói: Cần phải học cách che giấu những khả năng sắc bén của chính mình.
Đôi khi các mối quan hệ gia đình cũng trở nên rất tế nhị. Từ nội tâm tôi rất thích con gái, nhưng nhóc tì nhà tôi lại là bé trai. Khi có người bạn sinh con gái, tôi liền nói: “Có con gái thật là tốt, mình thật sự mong muốn có con gái”.
Nhưng mọi người lại nghĩ rằng câu nói trên là giễu cợt cô ấy, mặc dù tôi phải cố giải thích, chỉ còn thiếu thề với trời đất rằng: “Tôi thật lòng cảm thấy hạnh phúc khi sinh được con gái”.
Trong các mối quan hệ với đồng nghiệp, nếu bạn làm việc nghiêm túc, chi tiêu chừng mực, ăn mặc giản dị khiêm nhường… thì mọi người sẽ chế giễu sau lưng bạn, cho bạn là kẻ bủn xỉn và không hòa đồng.
Còn nếu bạn có ngoại hình ưa nhìn, ăn mặc thời trang, chi tiêu hào phóng… đồng nghiệp có thể bàn tán sau lưng, cho rằng bạn làm thêm một nghề “nhạy cảm, không trong sạch” nào đó, nếu không sao lại có nhiều tiền để chưng diện đến vậy.
Nếu muốn duy trì mối quan hệ, bạn phải học cách khiêm tốn không bộc lộ tài năng và ưu điểm của mình. “Đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy”, phải biết thuận theo tình hình mà ứng biến. Bạn cũng phải học cách quan sát sắc mặt người khác để khéo léo thực hiện đúng việc vào đúng lúc.
Bạn thử nghĩ xem, cuộc sống như vậy chẳng là quá mệt mỏi hay sao?
Ở một mình không phải là cô độc, mà là tận hưởng từng phút giây
Ở một mình đã giúp tôi có được nội tâm yên tĩnh hơn bao giờ hết. Một số ý kiến cho rằng những người ‘thích ở một mình’ là bị bệnh sợ giao tiếp, là cô độc… tôi lại thấy rằng đó mới là tự do!
Người thích sống một mình sẽ có nhiều động lực hơn để làm những gì họ mong muốn, cũng có thể gần gũi hơn với cảnh vật thiên nhiên và tận hưởng thế giới nội tâm muôn vẻ muôn màu.
Sống một mình không hề cô đơn và tịch mịch như mọi người vẫn nghĩ. Trái lại, nó thúc đẩy tính cộng đồng, khuyến khích con người tham gia tích cực vào các tổ chức tình nguyện, yêu gia đình, yêu cuộc sống, yêu công việc, tránh xa những tệ nạn xã hội.
Sống một mình hướng con người tới sự chín chắn, trưởng thành
Đó là một khả năng quan trọng dễ bị bỏ quên và ít được để ý tới. Đó cũng là nhận thức sau khi đã trải qua đủ mọi chốn hồng trần, để rồi nhận ra rằng đằng sau phồn hoa chỉ là sự trống rỗng.
Tất nhiên, sống một mình không phải là cuộc sống tầm thường.
Cho dù sống nơi trung tâm náo nhiệt hay làng quê yên tĩnh, bạn cũng cần có quyết định riêng của mình, không thể ngả theo xu hướng của đám đông một cách mù quáng.
Có nhiều người tận dụng thời gian độc thân để làm những việc có ý nghĩa, trong khi có những người lại chỉ tập trung cho việc ngủ và ăn. Đó không phải là sống một mình, mà là vào khi tinh thần sa sút đã chọn cách thoát khỏi thực tại.
Với xu hướng hiện nay, ngày càng có nhiều người thích sống một mình. Ai cũng có quá trình hình thành tính cách. Sau khi đã trải qua quá trình này rồi, đã nếm trải hết mọi thú vui phù phiếm, một ngày nào đó bạn sẽ nhận thấy thế giới này có rất nhiều điều ý nghĩa cần làm.
Hãy lựa chọn sống thanh cao và trang nhã. Cuộc sống cần chất lượng, chứ không phải là “được chăng hay chớ”, uổng phí thời gian cho phần còn lại của cuộc đời.
Theo dkn.tv
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét